Tỉnh Hà Giang là một tỉnh miền núi phía Bắc, cách thủ đô Hà Nội khoảng 300 km. Nơi đây không chỉ thu hút du khách bởi cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, con người giàu lòng nhân ái mà còn cung cấp những món ăn ngon. Du khách đến thăm Hạ Giang sẽ luôn ghi nhớ dấu ấn đặc biệt của phố núi này. Ảnh: Diệu Huyền .—— Đường Hạ Giang là một khúc cua không tay giữa đá tai mèo, hai bên là những đường thẳng tắp, hai bên là lúa thơm. Rồi đôi khi con đường bao quanh rừng thông như Đà Lạt. Như những cung đường leo dốc Bắc Sum, Phó Bảng… đặc biệt là dấu ấn lịch sử “Con đường hạnh phúc” của Hà Giang, con đường bồng bềnh du khách được đặt tên. Hạnh Phúc được khởi công xây dựng vào ngày 10 tháng 9 năm 1959, với tổng chiều dài khoảng 200 km. Sau 8 năm xây dựng, trải qua bao khó khăn gian khổ, con đường này đã được thông xe, được người dân Hà Giang và cả nước đặc biệt phấn khởi. Đây là nỗ lực không ngừng của 2500 con người với những dụng cụ cầm tay (như búa, xẻng, xà beng). Không chỉ vậy, để bước đi trên con đường lịch sử này còn có 14 thanh niên xung phong đang sinh sống tại đây. Đến nay, đường Hạnh Phúc không chỉ là một lối đi, mà còn là một điểm du lịch hấp dẫn của tỉnh Hà Giang. Điều quan trọng, một trong bốn cung đường đèo lớn của Việt Nam, Mã Pí Lèng (Mã Pí Lèng) cũng nằm trên con đường này. Tỉnh Hà Giang. Du khách không khỏi trầm trồ trước những kiệt tác mà tạo hóa đã ban tặng cho vùng đất này. Trong dãy núi Rocky, có hai đỉnh núi có hình dáng của các thiếu nữ.
Xung quanh núi Tui có những câu chuyện thuyết thuyền lưu truyền từ đời này sang đời khác. Một trong số đó là câu chuyện tình yêu cảm động của nàng tiên “Hua Dao” và nàng “H’mông tu” xinh đẹp. Hai người yêu nhau nên kết hôn và sinh được một bé trai kháu khỉnh. Nhưng do Ngọc Hoàng ngăn cản, Hoa Đào đành bỏ vú cho con bú. Tương truyền rằng nhờ có dòng sữa ngọt lành này mà khí hậu ở đây rất mát mẻ, rau quả luôn xanh tốt.
Ruộng bậc thang Huang Supi
Ấn tượng về ruộng bậc thang Huang Supi là không thể so sánh được. Tôi đã bị bỏ qua khi đến Hà Giang. Cứ mỗi độ thu sang, Hoàng Su Phì lại trở thành điểm hẹn của những người mê du lịch, yêu cái đẹp dù đường đến đây rất hiểm trở, khó khăn. Hoàng Hà Phì (Hoàng Su Phì) trải dài trên thung lũng trải rộng hàng nghìn mẫu ruộng bậc thang tuyệt đẹp, được công nhận là di sản quốc gia ngày 16/9/2012.
Dinh thự Meo King
Meo King nằm ở thung lũng La Phìn từng là ngôi nhà quyền lực nhất thành phố Hà Giang. Công trình có kiến trúc nguy nga và bề thế, là tài sản của một gia đình quyền quý, được xây dựng trong 8 năm. Không chỉ vậy, dinh thự này còn tọa lạc tại vị trí đắc địa thuộc hàng Kim Quy. Toàn bộ khách sạn tọa lạc trên một ngọn núi cao ở phía sau và núi Kindu Tap phía trước hay còn gọi là núi Mâm Xôi. Nhờ vậy, dinh thự này không bị ảnh hưởng trong những năm chiến tranh và hầu như vẫn còn nguyên vẹn cho đến ngày nay.
Tòa nhà Mowang dựa trên kiến trúc cổ của Trung Quốc, kết hợp giữa phong cách kiến trúc của Vương và Pháp. Toàn bộ dinh thự gồm ba cung: dinh thự, trung điện và hậu cung, gồm 4 toà ngang và 6 toà dọc. Tòa nhà này có tổng cộng 64 phòng, trong đó có gần 100 người sinh sống.
Năm 1993, Meo King Residence được công nhận là di tích lịch sử cấp quốc gia. Từ đó đến nay, ngôi nhà đã đón hàng nghìn lượt khách du lịch trong và ngoài nước. Hiện tại, nhạc trưởng là cháu gái của vua Umeå.
Longqiqi
Longqiqi là nơi đánh dấu chủ quyền thiêng liêng của đất nước. Nhiếp ảnh: Diệu Huyền .
Cột buồm Longtong là phần cực bắc của Longtong Peak, còn được gọi là Long Sơn (Long Sơn). Dù đo điểm cực Bắc cách đây 2 km nhưng đối với nhiều người Việt Nam, lá phổi thanh đồng vẫn là biểu tượng thiêng liêng của chủ quyền quốc gia.
Cột buồm bằng đồng nằm ở độ cao 1700 m là kết quả của việc bảo trì và xây dựng mới. Theo thiết kế mới này, cột cờ bằng đồng phổi có hình bát giác, như cột cờ Hà Nội có tám cột, mô phỏng theo hình trống đồng của Đông Sơn và khắc họa các giai đoạn lịch sử khác nhau của đất nước. Để đến được đỉnh cột buồm, bạn phải vượt qua 389 bậc đá và 140 bậc thang xoắn ốcCon ốc ở giữa cột buồm. Chỉ bằng cách này, bạn mới có thể chạm tới lá quốc kỳ rộng 54 mét vuông và cảm nhận được môi trường rộng lớn và thanh bình.
Phố cổ Dongfan
Phố cổ Dongfan nằm ở trung tâm thị trấn Fandong, Hejiang Dongfan. Tuy không có những công trình kiến trúc lớn như Phố cổ Hà Nội hay Hội An nhưng nơi đây vẫn có bản sắc riêng và thu hút khách du lịch.
Thành phố cổ Dongfan có hơn 40 mái nhà cạnh nhau cách đây 100 năm. Dưới chân dãy núi Rocky. Ban đầu, chỉ có một số gia đình người Mông, người Tày và người Hoa sinh sống ở đó. Vì vậy, kiến trúc của mỗi ngôi nhà là sự giao thoa giữa phong cách địa phương và Trung Quốc. Đó là một ngôi nhà hai tầng lợp ngói âm dương và những chiếc đèn lồng đỏ treo trước hiên. Đối với khách du lịch, điều hấp dẫn nhất là chợ Tongwen. Được xây dựng từ năm 1925 đến năm 1928, là công trình hình chữ U mang vẻ đẹp của vùng cao nguyên đá.
Vào các ngày 14, 15 và 16 tháng Giêng âm lịch, ngôi nhà cổ treo đèn lồng đỏ tại đây sẽ tổ chức các hoạt động nghệ thuật như triển lãm thổ cẩm, biểu diễn văn nghệ … Những ngày này, khi đến thăm Phố cổ Dongfan, Du khách sẽ được hòa mình vào không gian văn hóa đậm đà màu sắc dân tộc.
Chợ phiên – Cũng như nhiều vùng núi khác, ở những vùng này, thành phố Hà Giang cũng có chợ phiên thu hút người qua lại. Chợ ở đây chủ yếu là chợ lùi, tức là chợ luân phiên luân phiên trong các ngày làm việc, ví dụ chợ tuần này là chủ nhật thì tuần sau chợ là thứ bảy, tuần sau sẽ là thứ sáu … Vâng, ví dụ như ở Quận Quanba Chợ chính, chợ chính huyện Yên Minh … đặc biệt là chợ tình Khâu Vai.
Chợ tình Khâu Vai mỗi năm diễn ra một lần. Ngày 27 tháng 3 âm lịch. Vì chợ là nơi tụ tập đông người sau một năm nên hầu như ban đầu không có ai mua bán thực phẩm, chỉ có người phục vụ ăn uống. Hiện nay, chợ đã được thương mại hóa và trở thành nơi bán hàng của nhiều loại sản phẩm khác nhau.
Hoa tam giác mạch
Hoa tam giác mạch nở vào giữa tháng 10 và kéo dài đến tháng 12. Nhiếp ảnh: Diệu Huyền .- — Cánh đồng tam giác mạch là nét đặc trưng của Hà Giang. Mỗi khi mùa hoa tam giác mạch về, quê hương này như khoác lên mình một màu áo mới. Những bông hoa đầu tiên nở màu trắng, sau đó màu hồng, và cuối cùng là màu đỏ. Hoa tam giác mạch rất nhỏ, các cánh xếp thành chùm từng chùm. Hoa này có ba mặt hình tam giác với các hạt có mạch bên trong. Người dân ở Hạ Giang thường dùng bột lúa mạch để làm bánh hoặc trộn với ngô để nấu rượu. Du khách đến với thành phố Hà Giang có thể ngắm loài hoa này ở nhiều nơi như các cực Rồng Đồng, Sông La, Đồng Văn, Cáo, Đực. Hòn đá cho phép người dân địa phương làm món ăn nóng của riêng họ gọi là cháo. Khác với món cháo truyền thống, cháo có vị đắng đầu lưỡi khiến nhiều người phải lắc đầu ngán ngẩm. Tuy nhiên, càng ăn, vị đắng càng đậm, khiến ai cũng muốn ăn mãi không thôi.
Cháo được nấu từ gạo nếp, lá lốt và rễ cây cháo. Các bạn đem củ về nhà rửa sạch, ngâm nước vo gạo qua đêm rồi nấu khoảng 4 tiếng cho mềm và tơi ra. Những ấu trùng cá này sau đó được trộn với gạo và nấu trong nước dùng lúp xúp. Ở một số nơi, thịt ba chỉ và thịt lợn được nấu riêng. Khi có khách, chủ quán trộn cháo trắng với chân giò. Củ thường được ngâm rượu để chữa đau lưng hoặc nhức xương cục bộ. Trước đây, củ mài được dùng để nấu cháo ăn giảm cảm. Sau này, cháo được thêm vào nhiều loại gia vị khác và trở thành đặc sản của vùng đá cao nguyên.