Sau khi chia rẽ xã hội, Nguyễn Hải Lủ từ thành phố Hồ Chí Minh cùng gia đình và bạn bè đi xe máy đến Đà Lạt, Bảo Lộc (Nam Thông) và Phu Dian (Đồng Nai). Theo báo cáo của QL20, chi phí đi lại trong ba ngày hai đêm là 600.000 đồng mỗi người. Bắt đầu lúc 5 giờ sáng, một nhóm sáu người sẽ khởi hành từ Lu An và đến điểm xuất phát của Đà Lạt. Khoảng cách là 310 km để di chuyển bằng xe máy. Cả nhóm cần 10 giờ để đến nơi. Trên đường đi, họ dừng lại ăn sáng tại một cửa hàng ở Đồng Nai. Ông Luân và bà Tuyette chụp ảnh cùng con gái ở Chashan. Ảnh: NVCC .

Sau chuyến tham quan hai giờ trên đồi Trà Đất, cả đội đã đến gia đình chủ nhà trên đường Dang Thai Than ở Đà Lạt. Giá phòng bắt đầu từ 500.000 đồng mỗi đêm. Ông Luân và vợ Tuyết Anh (Tuyết Anh) thích nơi này vì dịch vụ chu đáo, cà phê ngon, không khí ấm áp và tầm nhìn ra rừng thông xanh.
Sau khi nhận phòng, 6 người đã đến chợ Đà Lạt để nếm thử đồ ăn nhẹ. Ngày hôm sau, họ chuyển từ Đạt Lat đến Bảo Lộc, một thị trấn nhỏ trên cao nguyên Di Linh, với dân số gần 200.000 người.
Trên đường đi, cả đội dừng lại ở tháp Di Da ở làng Đặng Đỗ. Xã ĐạTồn ở huyện BảoLâm cách thành phố khoảng 30 km. Tòa tháp được xây dựng vào năm 2005 và có diện tích 13 ha. Đó là một nơi mà những người theo đạo Phật thực hành, với một quần thể các tòa nhà độc đáo, sự kết hợp hài hòa giữa phong cách kiến trúc Phật giáo, Zhouma và cao nguyên trung tâm.
Bức ảnh đầu tiên thu hút một nhóm người vào ngọn núi trà xanh rộng lớn bao quanh ngôi đền. Đi xuống từ cổng chùa, có hai cánh đồng trà xanh với hai hàng vòm được bố trí đối xứng để duy trì vẻ đẹp.
Đi sâu vào bên trong, từ phải sang trái, Nhà thờ quyền lực nằm giữa một hồ nước lớn. Vỉa hè khiến người ta liên tưởng đến một tòa tháp trụ cột ở Hà Nội. Ngôi đền có một bãi đậu xe lớn, và con đường dẫn đến hội trường được bao quanh bởi những bức tượng của hai con voi trang trọng đối diện nhau.
Ngoài ra, cả nhóm dừng lại thăm nhà thờ. Mẹ, thị trấn Baolu. Nhìn từ bên ngoài, nơi này giống với Nhà thờ Đức Bà ở Quận 1. Chúng tôi càng quan sát, họ thấy rằng sự khác biệt của Giáo xứ Saint-Meire là cánh cửa của nó là đỉnh thay vì hình vòm, và vẻ ngoài rất tinh tế.
– Bởi vì các thành viên trong nhóm phải chờ đợi nhau và dành thời gian để tiếp thị, Họ đã không bắt đầu đi đến Núi Daping cho đến 4 giờ chiều. Từ chân núi đến khu cắm trại, có một con dốc hẹp và thoai thoải khoảng 300m so với mực nước biển. Không có đèn đường, đường rất tối, sẽ rất nguy hiểm nếu không có đèn LED hoặc đèn pin. Con gái ông Di, 3,5 tuổi, phải đi du lịch cùng mẹ vì không thể đi qua cả ba nơi và phải mang theo thiết bị cắm trại nặng. Sau khoảng 40 phút làm việc chăm chỉ, mọi người đã đến trại. Một số thành viên đã đi quá xa để tìm cách quay trở lại.
Vì không có đèn đường ở khu vực đồi núi lớn, Minh Toàn, một thành viên của đội, phải sử dụng máy bay không người lái để dẫn đường. Cả nhóm. Một thành viên khác dựng một đèn LED bên trong khung lều để lấy ánh sáng. Đổi lại, vì thực phẩm ở chợ địa phương rất rẻ, nên cả nhóm chỉ cần chi 800.000 đồng khi mua thịt nướng ngoài trời. Ảnh: NVCC .
Núi Đại Bình (núi Đại Bình) cao hơn 1000m, nằm gần thị trấn Baolu ở Lâm Tông, cách Sài Gòn khoảng 190 km. Dưới chân núi, dòng sông Dabin uốn lượn khiến Dai Bin vừa trang nghiêm vừa thơ mộng.
Theo nghiên cứu của Luân, thông thường, khách du lịch sẽ chọn các tuyến đường đi bộ từ lớp băng dài khoảng 12 km. Du lịch qua nhiều địa hình: sườn núi cao, rừng rậm và nhiều thảm thực vật khác nhau, như vườn chè, cà phê, giường lau sậy, cây thông, đến những khu rừng nhiệt đới có nhiều dây leo và nấm lạ. Trải nghiệm thú vị nhất khi đến đây là đuổi theo những đám mây sau cơn mưa, quan sát các ngôi sao và học cách xác định hướng của các chòm sao trên bầu trời từ các trinh sát.
Vào ngày thứ ba của hành trình, cả nhóm sẽ rời thành phố Hồ Chí Minh lúc 7 giờ sáng. Trên đường về, cả đội dừng chân tham quan Nghĩa trang Phú Định thuộc huyện Đan Phú, tỉnh Đồng Nai. Nó là một hòn đá lớn, giống như một cây thánh giá, vì nó tự nhiên được chia thành bốn phía, vì vậy người dân địa phương sử dụng nó làm tên.
— Để đến đây, bạn phải đến Rocky Mountains. Chồng ở huyện Đinh Quan, sau đó rẽ sang đường dọc theo cổng chào của xã Phú Lai, đi thẳng khoảng 8 cây số, xem cổng chào của xã Phú Ông, và yêu cầu người dân địa phương băng qua đường đá. Xin lưu ý rằng con đường dẫn đến khối này là một con đường đất, có thể dễ dàng trở nên lầy lội trong mùa mưa, ông Luân chia sẻ.
Cùng ngày, đi Đà Lạt để tiết kiệm tiền. Tiền, cả đội dừng lại ở một quán ăn ven đường. Ăn trưa, sau đó đi thẳng đến thị trấn nhỏ Thanh Thu lúc 6:00 tối