Nỗi đau của những người làm theo cái mà anh ta gọi là “ nghiệp chướng ”

Khi người Việt Nam chuyển nhà, họ bắt buộc phải treo chữ trong nhà quanh năm khi về già hoặc một số sự kiện quan trọng. Tuy nhiên, khi Tết đến, người ta thường hỏi nói. Người ta tin rằng những lời lẽ thường tình sẽ mang lại vượng khí cho gia chủ trong năm mới. Người cầu chữ thường hướng đến những người có học thức, hiểu biết rộng, có tài đức, được mọi người kính trọng, vì họ sẽ quý trọng phước đức của người nói. “Ông Đỗ-10 năm nay, cứ mỗi dịp Tết đến, ông Lê Cảnh Vinh (65 tuổi) lại chuẩn bị giấy bút ở nhà, rồi ngồi trước cổng Cung Văn hóa Công nhân (Q.1), quê gốc ở TP. Có gia đình vào Sài Gòn làm nghề nón lá, nhưng chục năm trở lại đây thì chuyển hẳn sang viết thư pháp, theo anh để bén duyên với thư pháp đòi hỏi nhiều yếu tố. “Chỉ những người có đầu óc nghệ sĩ mới dễ dàng sử dụng. “Đối với anh, nghề viết thư pháp không phải là một nghề mà là một” thú chơi “. Anh Vinh dành tâm huyết cho việc viết thư pháp. Video: Phong Vinh .

Anh Lê Hồng Hải (47 tuổi) cũng cho rằng thư pháp không phải là thật” Bằng nghề, anh cho rằng thư pháp là “duyên lành” đối với mình, đã 13 năm kể từ khi Phố Ông Đồ ở góc đường Nguyễn Thị Minh Khai-Phạm Ngọc Thạch được thành lập, và anh Hải đã tròn một tuổi. Không một ai vắng bóng, anh ngồi ở góc phố đông người kể: “Năm nào ra đường tôi cũng thấy không khí Tết ở Sài Gòn. Tôi sẽ cảm thấy rất hạnh phúc khi phát đi từ “hạnh phúc”, từ “hòa bình cho tất cả”. . Vấn đề của quý ông – ông Hải cho biết cách đây 25 năm không có thầy dạy thư pháp nên những người viết kịch bản lâu năm như ông phải tự mày mò học hỏi. Anh cho biết: “Anh em họp thành nhóm nhỏ để cùng nhau tu tập, tu tập, có người là giáo viên, công nhân, văn thư, doanh nghiệp, xí nghiệp, anh Hải cho biết, có người sống theo kiểu“ thiện nghiệp ”. “Thu nhập của những người này không cao, tiền chủ yếu để mua giấy, bút, mực. “-Ông Hải ở Saigon Weng 13 năm rồi. Nhiếp ảnh: Phong Vinh .—— Không gian để ra kiệt tác cũng khó, nhưng lý do chính giúp những người này kiên trì là niềm đam mê, tình yêu với từng nhân vật và ý nghĩa của nó “Không có phố Ông Đồ như bây giờ. Làm ruộng xong, chúng tôi không có chỗ viết sách. Nhiều người ngồi đó, ảnh hưởng đến môi trường và trật tự ”, anh Hải nhớ lại. — Vì vậy, hình ảnh của ông cụ có giá trị với quá khứ, nhưng chủ yếu là trong các cuốn sách của ông Hai ở phố Wangdao (Ong Phố Đô) cho biết sau 13 năm làm nghề: “Phải thừa nhận rằng với sự giúp đỡ của giới truyền thông, chúng tôi đã hiểu sâu hơn về công chúng. “

Thư pháp chữ Việt và ngày nay

Nếu như trước đây chỉ có giới nhà giàu, trí thức mới quan tâm đến việc xin chữ thì nay thư pháp ngày càng trở nên phổ biến. Tám năm trước hầu như ai cũng tìm đến các ông đồ, câu đối, nay đặt câu đối theo nhu cầu tâm linh

“Có người hỏi” Mong một năm giàu sang, có người hỏi Phúc, Thọ Hay Như Ý nhưng Hiếu có bố mẹ nhất. ”, Anh Hải nói.

Sau nhiều năm cống hiến, anh Hải nhận xét: “Giới trẻ ngày nay cũng xin chữ nhiều hơn chứng tỏ họ quan tâm hơn đến văn hóa truyền thống”

Ngoài việc đội khăn xếp, việc đội khăn xếp đã quen thuộc với người già. Ngoài hình ảnh cũng được nhiều bạn trẻ xuất hiện trong thời gian qua. Hữu Nhân là một kiến ​​trúc sư đam mê thư pháp Ảnh: Phong Vinh .

Tuy nhiên, nhiều ý kiến ​​cho rằng các bạn trẻ chưa đủ kinh nghiệm sống, kiến ​​thức và tâm huyết để theo nghệ thuật thư pháp, đa phần là Hy vọng sẽ có thêm thu nhập. Thông qua việc viết … Fan Xiunan (23 tuổi) đã phản hồi quan điểm trên: “Thư pháp rất khó, phải luyện tập thường xuyên, viết lại một lúc rất khó, lại rất tốn kém”. Tôi không chắc mình sẽ theo kịp.

Nhân bắt đầu viết thư pháp cách đây 4 năm, thời gian đầu cầm bút, Nhân xúc động: “Cầm bút đã khó, vẽ bằng bút đã khó, viết bằng bút còn khó hơn. “Chàng trai mất hơn một năm mới thành thạo từng nét chữ. -Những ngày thường, Nhân là kiến ​​trúc sư chuyên thiết kế ngoại thất, cuối tháng 12, chàng trai này khoác áo đi viết bài cho người dân. Thư.

“Thư pháp đã giúp tôi hiểu rất nhiều điều.Nhân cho biết thêm “Để sống, học tốt hơn qua việc luyện chữ.” Theo Nhân, đây cũng là mục tiêu chính của một số bạn trẻ học thư pháp hiện nay. — Học giả tự phong có tay nghề — -Theo ông Hải, những sinh viên có bằng văn hóa xã hội trước đó nhưng không đủ trình độ để được bổ nhiệm vào tiếng phổ thông thường kiếm sống bằng nghề dạy học và viết chữ. Hình ảnh người thầy dân gian thường liên quan đến chữ trong đó có thư pháp.

Anh Vinh và anh Hai nói muốn trở thành một nhà biên kịch xuất sắc thì phải làm việc chăm chỉ. “Có va chạm trong cuộc sống, tích lũy được nhiều kiến ​​thức, kỹ năng và sự uyên bác để giải nghĩa từng câu. Vì mỗi từ trong tiếng Việt đều có ý nghĩa giáo dục sâu sắc”, Mr. Hai said .

Nhà văn Phố Ông Đồ Sài Gòn Ảnh: Phong Vinh .

“Tôi rất vui khi có những khách hàng thường xuyên ghé thăm trụ sở của tôi hàng năm. Một số người ở Hoa Kỳ đến đây để hỏi chuyện,” ông Heike nói, Chữ “Fokker” được dùng để tỏ lòng biết ơn, điều này là do những việc nhỏ như anh Hải, hay những người yêu thư pháp như anh Vinh, anh Nhân đã không bỏ “lòng tốt”. Nghề này “còn rất nhiều khó khăn. — Nếu được mặc áo dài vào mùa xuân và có nhiều người đến thì những mùa còn lại, họ sẽ có sân chơi riêng, chẳng hạn như ở các tụ điểm, câu lạc bộ hay sự kiện. Giao lưu tại triển lãm, giữa Tết cổ truyền, những người này đều mong có được danh hiệu chính thức để có thêm động lực, phấn đấu và cống hiến, ông Đường Hải thẳng thắn chia sẻ: “Tất cả chúng tôi đều tự gọi mình là nghệ sĩ. Rong-Spirit

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *